Lạc đà - phương tiện di chuyển duy nhất có thể giúp bạn đến với tận cùng các vùng đất của Trung Đông, nơi cái đẹp lẩn khuất ở những ngôi đền lớn, những khu chợ tấp nập người ra vào, với những sạp gia vị phong phú nhất trên Thế giới. Mùi thơm khiến bạn khó mà quên được, hương thơm đậm đặc, tỏa xa, quen thuộc dưới cái nắng gay gắt như muốn thiêu rụi con người.
Người về từ sa mạc mang chút bụi khô trong không khí, mang cái khắc nghiệt đè nặng lên lưng chú lạc đà chậm rãi, xen lẫn với mùi trầm hương đốt để bớt đi mùi người trong nắng gắt. Có lẽ người dân đây đã quen như vậy. Mùi hương trầm với mùi quế hồi nồng cay, mùi hoa quả được ngâm chậm rãi trong những cữ rượu để lâu, quyện với một chút mùi gia vị khác thường mà có vẻ người đi từ sa mạc vừa về lượm được.
Người ta có thể cảm thấy chút nóng dưới thời tiết nóng hanh, bao quanh bởi những mùi hương “nặng đô”. Nhưng chỉ cần khi dịu xuống, trời dần trở tối, nơi mà người ta vừa mới có phần chưa được thoải mái, thì ngay lập tức dịu đi trong làn sương mờ. Hình như có ai pha cho tách trà Masalai Chai sau 1 ngày làm việc mệt mỏi về. Mùi thơm của cái thức uống này sao dễ chịu tới thế. Giống như một biện pháp thư giãn cơ bản, lúc này vùng Trung Đông trở nên tình cảm hơn, dịu dàng hơn ôm ta vào lòng. Hình như càng yên vị với cốc trà, người ta càng thấy mình mua được những thư giãn giản đơn, khi có chút hương nhài thoảng bay vào không khí, chút hoa hồng bó thành những bó lớn trên sạp hoa gần đó vẫn còn tỏa chút hương nhỏ nhặt. Ngửi kĩ, mới thấy đâu đây có chút ngọt từ vanille đắt tiền hiếm mà thơm, chút đậu tonka bùi bùi ngoài kia, có chút gỗ thơm đã khô từ bao giờ.
Xa xa kia vẫn là sa mạc đầy bí ẩn, chú lạc đà chăm chỉ vẫn đang chờ sẵn bạn để phiêu lưu.